***
Восемь десятков всяческих фото на тему:
Vào tháng Một năm 1979, người Việt Nam lật đổ chế độ Khme Đỏ thân Trung Quốc. Cũng vào tháng Một năm 1979, những người cộng sản Việt Nam với chủ nghĩa dân tộc không nhỏ đã xua đuổi cộng đồng người Hoa từ lâu sinh sống ở các thành phố và phía Bắc ra khỏi Việt Nam.
Đáp lại, những người cộng sản Trung Quốc, cũng với chủ nghĩa dân tộc không nhỏ, tối ngày 16 tháng Hai năm 1979 đã tấn công biên giới Việt Nam.
Tiện thể, cuộc tấn bắt đầu lúc hoàng hôn - đó là chiến thuật của Trung Quốc được hoàn thiện trong chiến tranh Triều Tiên 1950-1953: tác chiến ban đêm cho phép tránh được không kích của Hoa Kỳ lúc bấy giờ thống trị trên bầu trời Triều Tiên. Một phần tư thế kỷ sau người Trung Quốc tấn công Việt Nam thực tế không có sự tham gia của không quân - hầu hết lực lượng không quân của Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc sẽ được tung lên phía bắc Trung Quốc, sát với biên giới Liên Xô và Mông Cổ, để đánh trả sự tấn công có thể của không quân Liên Xô có ưu thế hơn về chất lượng…
22 sư đoàn bộ binh, 6 sư đoàn quân địa phương, 600 xe tăng và SAU, hơn 4000 khẩu pháo và súng cối đã tấn công Việt Nam.
Trong thê đội đầu tiên 9 sư đoàn bộ binh và 6 sư đoàn địa phương đã tấn công. Địa hình trên biên giới Trung - Việt rất phức tạp, đồi núi phủ đầy rừng nhiệt đới, bởi vậy như trong quá khứ trong quân đội Trung Quốc đã tổ chức những đơn vị khuân vác.
Binh lính của Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc (QĐGPNDTQ) đã gặp sự kháng cự của 10 sư đoàn bộ binh biên chế thời bình, hai lữ đoàn xe tăng và 15 trung đoàn lính địa phương từ phía Việt Nam.
А это уже группа вьетнамских товарищей с той стороны фронта…
Và đây là nhóm các đồng chí Việt Nam từ phía bên kia mặt trận…
И вновь китайская сторона:
Và phía Trung Quốc:
Sau hai tuần giao chiến, đến đầu tháng Ba năm 1979, Trung Quốc đã đưa các thê đội thứ hai và quân dự bị vào trận (250 000 người Trung Quốc tham gia tác chiến chống lại 100 000 người Việt Nam) và chiếm được thủ phủ của các tỉnh Cao Bằng và Lạng Sơn và đã tiến sâu vào lãnh thổ Việt Nam theo các hướng chính đến 45-50 km. Từ Lạng Sơn là đường nhựa dài 150 km đến Hà Nội…
Lạng Sơn bị bao vây bởi các đơn vị của Trung Quốc sau các trận đánh dữ dội nhiều ngày đã bị chiếm vào ngày 4 tháng Ba. 3 sư đoàn của Việt Nam đã bị bao vây và bị xóa sổ bởi binh lính Trung Quốc ở Cao Bằng và Lạng Sơn. Kết quả, ngày 5 tháng Ba năm 1979 ở Việt Nam tuyên bố tổng động viên, tăng cường đưa quân từ Campuchia lên phía bắc Việt Nam. Nhưng vào ngày đó Trung Quốc chính thức tuyên bố chấm dứt tấn công và bắt đầu rút quân. Các trận đánh kết thúc vào trung tuần tháng Ba, binh lính Trung Quốc rút về lãnh thổ của mình một cách có tổ chức.
Убит в Лангшоне…
Ở chúng ta cho rằng cuộc chiến tranh này đối với Trung Quốc là thất bại. Cũng như cái gì đó kiểu chiến tranh Liên Xô-Phần Lan, nơi người Việt Nam như "người Phần Lan". Có thể đồng ý với điều này, nhưng đòi hỏi một số giải thích sáng tỏ thêm.
Вьетнамские пленные из дивизий, окружённых и разбитых китайцами:
Các tù binh Việt Nam của các sư đoàn bị binh lính Trung Quốc bao vây và tiêu diệt:
Theo đánh giá của các chuyên gia Liên Xô và phương Tây, bộ binh Trung Quốc đã thể hiện tinh thần kiên gan và kỹ năng chiến thuật cao trong dịa hình rừng núi. Nhiều lần người Trung Quốc đã vòng qua các cứ điểm của đối phương, hành động vào ban đêm, sử dụng các đơn vị biệt kích, luồn sâu vào tuyến phòng thủ của đối phương và v.v…
Thậm chí xe tăng trên địa hình hoàn toàn không phù hợp đã được áp dụng các phương pháp chiến thuật khác nhau. Cao Bằng của Việt Nam bị bao vây bằng đột phá điển hình đối với Chiến tranh thế giới thứ II của các đơn vị xe tăng với sự đổ bộ của bộ binh trên xe bọc thép vào hậu phương Việt Nam. Trên các địa hình chia cắt xe tăng thường hoạt động như xe pháo binh hỗ trợ bộ binh.
Các chuyên gia phương Tây và của chúng ta đánh giá cao tính kỷ luật và tinh thần chiến đấu của binh lính Trung Quốc, trong đó kể cả những người bị bắt làm tù binh - thực hành hệ tư tưởng của chủ nghĩa Mao vẫn còn chưa bị thay thế bởi tính thực dụng thị trường.
Đồng thời các mặt yếu của quân đội Trung Quốc là trang bị kỹ thuật không đầy đủ - giao thông vận tải yếu kém, liên lạc không phát triển và v.v….
Điều ngộ nghĩnh là những mặt mạnh và mặt yếu của quân đội Việt Nam phần lớn tương tự như Trung Quốc…
Trung Quốc chấm dứt các trận đánh vì quân đội Liên Xô nhanh chóng tập trung trên biên giới Trung Quốc. Vào đầu tháng Ba năm 1979, với mục đích gây áp lực đối với Trung Quốc trên các khu vực giáp biên giới phía đông của Liên Xô và Mông Cổ đã tiến hành tập trận - với 200 nghìn binh lính, hơn 2600 xe tăng và 900 máy bay - đã cất cánh theo báo động và triển khai trên chiến trường làm Pekin căng thẳng…
Đồng chí Đặng Tiểu Bình trong mắt rõ ràng không đau khổ bởi những cậu bé đổ máu. Đúng nửa thế kỷ trước chiến tranh Trung-Việt, vào năm 1929 chính tại những vùng miền này ông đã bắt đầu con đường binh nghiệp của mình là chính ủy của quân đoàn số 7 của Hồng quân công nông Trung Quốc. Sau đó ông đã chiến đấu liên tục 20 năm, chỉ huy các nguyên soái tương lai của QĐGPNDTQ. Ở chúng ta sau tấm màn của nhà cải cách kinh tế đôi khi quên nhà quân sự trong vai trò của cụ già Đặng nhỏ thó… Và thật là vô ích.
Và không có gì ngạc nhiên. Tập trận đã bắt đầu từ việc đưa các binh lính Xô Viết và Hạm đội Thái Bình Dương vào tư thế hoàn toàn sẵn sàng chiến đấu. Đã gọi động viên hơn 52 000 người đăng ký nhập ngũ. Hơn 5000 xe ô tô được huy động từ các đơn vị kinh tế vào quân đội.
Sư đoàn đổ bộ đường không từ thành phố Tula đã được điều đến Chitta trên chiều dài gần 6 nghìn kilomt bằng máy may vận tải quân sự mỗi chuyến mất chỉ hai ngày.
Các trung đoàn không quân được được chuyển từ lãnh thổ Ucraina và Belorus đến các sân bay của Mông Cổ. Tại các khu vực giáp biên giới với Trung Quốc tiến hành hoàn thiện các vấn đề tổ chức phòng thủ, đánh trả sự xâm nhập của đối phương, thực hiện phản công và tổ chức phản công. Tại khu vực Primore tổ chức đổ bộ huấn luyện của hải quân.
Tại vùng biển Nam Hoa và Đông Hoa đã triển khai gần 50 tàu chiến của Hạm đội Thái Bình Dương của Liên Xô.
Tất cả những hoạt động này gây nên ở Pekin sự lo ngại không thể đùa rằng Liên Xô đã bắt đầu động viên cho chiến tranh và sắp đến có thể tấn công Trung Quốc, nếu quân đội Trung Quốc tiếp tục tấn công đến Hà Nội. Ưu thế quân sự của Không quân Liên Xô đối với QĐGPNDTQ lúc bấy giờ rõ ràng. Theo hồi ức cũ người Trung Quốc có thái độ thành kính đối với nghệ thuật quân sự của các tướng lĩnh Xô Viết. Trong những điều kiện như vậy, Đặng Tiểu Bình tính thận trọng, sau khi tuyên bố chiến thắng Việt Nam, đã vội vàng chấm dứt chiến tranh khi cuộc xung đột vũ trang cục bộ với người láng giềng nhỏ bé phía nam chưa biến thành cuộc chiến tranh lớn với người láng giềng phía bắc vĩ đại (lúc bấy giờ).
Kết quả hai bên - cả người Trung Quốc và cả người Việt Nam - tuyên bố về thắng lợi. Theo các thông tin của Bộ tổng tham mưu Việt Nam, tổn thất của quân đội Trung Quốc trong thời gian chiến tranh từ ngày 17 tháng Hai đến 18 tháng Ba năm 1979 là 62 500 người, 280 xe tăng và xe vận tải bọc thép, 115 khẩu pháo và súng cối, 270 xe ô tô.
Cho đến nay những tổn thất thực tế mà Việt Nam và Trung Quốc phải chịu chưa được biết chính xác và còn giữ bí mật. Theo các số liệu bán chính thức, Trung Quốc mất 22000 người bị giết và bị thương. Các chuyên gia nước ngoài đánh giá những tổn thất cả Việt Nam và Trung Quốc gần bằng nhau - 20 000 người bị chết ở mỗi bên của cuộc chiến tranh.
Ngoài những việc nói trên Đặng Tiểu Bình đang củng cố quyền lực cá nhân của mình bằng cuộc chiến tranh đó đã giải quyết những vấn đề nội bộ khác nhau của chính quyền Trung Quốc. Nhưng ở đây chúng ta sẽ biết chính xác ít nhiều điều gì đó khi mở kho lưu trữ của ĐCSTQ - và không phải là sự thật rằng điều này sẽ xảy ra trong thế kỷ nay…
Tiện thể nói thêm, việc đưa quân lính Liên Xô vào Afghanistan cũng vào năm 1979 đó cần xem xét, ngoài những vấn đề khác, cả qua lăng kính của sự đối kháng Trung-Xô.
Vào năm 1984 và 1988 trên biên giới Trung Quốc và Việt Nam còn diễn ra hai "sự cố" tương đối không lớn. Về một cuộc chiến tranh lớn chúng không lớn - nhưng ở đó cũng có những chiếc MIG bị bắn rơi và vân vân…