Sau chiến tranh nhiều gia đình có nhu cầu tìm kiếm người thân bị chết hoặc mất tích, họ phải đến nhờ vả những người có khả năng đặc biệt giúp đỡ, do đó, các nhà ngoại cảm có cơ hội xuất hiện khắp nơi tại Việt Nam và có nhiều bằng chứng khá thuyết phục về khả năng kỳ lạ của họ. Trước thực tế này, Nhà nước Việt Nam đã cho thành lập Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dụng tiềm năng con người.
Trung tâm được thành lập ngày 16 tháng 11 năm 1996 tại địa chỉ số 10 đường Đào Tấn, quận Ba Đình, Hà Nội (Viện Vật lý Việt Nam) do Giáo sư Tiến sĩ Ngô Đạt Tam làm Giám đốc và sau này (2007) là Giáo sư Tiến sĩ Đào Vọng Đức, nguyên Viện trưởng Viện Vật lý (Việt Nam), làm Giám đốc, Trung tâm có ba bộ môn: Năng lượng sinh học, Thông tin dự báo và Cận tâm lý.
Bộ môn cận tâm lý do Tiến sĩ Nguyễn Chu Phác Thiếu tướng, Cục trưởng Cục Nhà trường (Bộ Tổng tham mưu Quân đội nhân dân Việt Nam), Phó chủ tịch Hội Tâm lý giáo dục Việt Nam, làm chủ nhiệm và Đại tá Hàn Thụy Vũ. Bộ môn này, sau khi tìm hiểu, khảo sát và sàng lọc, đã tập hợp lại các nhà ngoại cảm để dùng các khả năng đặc biệt của họ trong các đề tài khoa học như tìm kiếm hài cốt các liệt sĩ - đáng chú ý là đề tài TK08a và TK08b "Xác minh tên liệt sĩ trên mộ vô danh". Ban chủ nhiệm đề tài đã cùng một số nhà ngoại cảm đi đến các nghĩa trang liệt sĩ Kim Tân (Thanh Hoá), Phú Long (Ninh Bình), Mai Dịch và Đông Kim Ngưu (Hà Nội). Thành công lớn của bộ môn là trong 4 nghĩa trang này các nhà ngoại cảm đã tiếp xúc được với 60 vong linh, hỏi được họ tên của các vong linh, quê quán và cả tên họ của thân nhân gia đình hiện đang còn sống.
Cho tới nay, theo những nhà khoa học tự nhiên - ngoại cảm thì những nhà ngoại cảm thuộc trung tâm này, đặc biệt là các nhà ngoại cảm trong bộ môn cận tâm lý, đã giúp tìm được hơn mười ngàn bộ hài cốt liệt sĩ quy tập về nghĩa trang, và cũng đã thành công trong việc tìm lại mộ của một số danh nhân như tướng quân Hoàng Công Chất, nhà cách mạng Lương Ngọc Quyến, nhà văn Nam Cao, nhà cách mạng Nguyễn Đức Cảnh v.v., cũng như nhiều người khác. Trong nhiều trường hợp trung tâm hoặc người nhà đã đi xác định bằng phương pháp thử ADN (DNA) và cho kết quả chính xác 100%.
GS-TS Đào Vọng Đức - nguyên viện trưởng Viện Vật lý Hà
Nội, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người - đã nói như thế
về công việc của mình và đồng nghiệp. Phóng sự này phản ánh thực tế nỗ
lực của họ, còn kết quả như thế nào thì như lời của chính họ đã nói: “Cứ
dấn thân vào đi, rồi sự thật sẽ sáng tỏ”.
Căn phòng 107 nhỏ bé lọt thỏm trong khu nhà đồ sộ của
Viện Vật lý ở số 10 Đào Tấn, Đống Đa, Hà Nội. Vật dụng đơn sơ với vài
chiếc tủ hồ sơ, máy vi tính, bàn ghế cũ kỹ. Không gian quạnh quẽ, mốc
thếch mùi thời gian, ít ai tin nổi đó lại là trụ sở của Trung tâm Nghiên
cứu tiềm năng con người. Một cơ quan thuộc Liên hiệp Các hội khoa học -
kỹ thuật VN bao gồm nhiều giáo sư, tiến sĩ, nhà khoa học và những người
có khả năng khác thường chuyên đi tìm câu trả lời cho những việc mà...
hiện nay chưa trả lời được.
Trồng lúa bằng...nhân điện
Trong hàng loạt đề tài “kỳ lạ” trung tâm này nghiên
cứu, gần đây có một đề tài “Nghiên cứu tác động nông nghiệp đối với cây”
mà nói rõ hơn là “trồng lúa bằng nhân điện” đã và đang được rất nhiều
người chú ý. Chúng tôi tìm gặp GS-TSKH Lê Xuân Tú, trưởng bộ môn năng
lượng sinh học của trung tâm, kiêm chủ nhiệm đề tài này, không khó. Hình
như ông cũng muốn công việc “kỳ lạ” của mình và cộng sự được rõ ràng
hơn trước lắm ý kiến khen, chê ngược xuôi.
“Đó là phương pháp trồng lúa mà chỉ bón phân, chăm sóc
bằng ánh mắt”. GS-TSKH Tú ngồi đối diện chúng tôi với đôi mắt nhìn thẳng
nghiêm túc sau tròng kính cận. Ông kể chương trình nghiên cứu này đã
được thực hiện hơn hai năm tại các cánh đồng ở Hà Tây, Bắc Ninh, Vĩnh
Phúc... Khởi đầu phương pháp này cũng không hề khác truyền thống với
giống má, thửa ruộng, đất đai, nước...
Điểm khác biệt chỉ là cách trồng lúa truyền thống phải
bón phân, phun thuốc trừ sâu, còn lúa trồng bằng năng lượng sinh học
(nhân điện) thì hoàn toàn không cần trợ lực bởi các “ngoại vật” này.
Hằng tuần, những người thực hiện (người có khả năng truyền năng lượng
sinh học) sẽ đến nhìn lúa trên thửa ruộng đó khoảng 1-2 phút. “Tất cả
chỉ có thế thôi, chẳng bí thuật, bí quyết gì cả. Nhưng không phải ai
cũng làm được”. Ông Tú nhấn mạnh và cho biết đó là những người phải qua
tập luyện đạt đến mức độ thu nhận, phát truyền được năng lượng sinh học
của vũ trụ.
|
TS Lê Xuân Cuộc, Trung tâm nghiên cứu cây đặc sản (Bộ NN &
PTNT) kiểm tra thành công của giống lúa Bắc thơm được nhóm
nghiên cứu trồng (6-2004) |
Theo ông, nhận thức
cũng như thực hành về năng lượng sinh học ở VN còn ít nhiều tranh luận,
nhưng trên thế giới nó đã tồn tại từ lâu. Đây là nguyên khí của vũ trụ
có nhiều ảnh hưởng về sinh học lên sinh vật. Ở Ấn Độ, Pháp, Nga, Mỹ,
Trung Quốc... đều có các trung tâm nghiên cứu, thực hành và bộ môn giảng
dạy hẳn hoi. Nếu con người không có những dạng năng lượng sinh học khác
nhau làm sao người ta đo được điện não đồ, tâm đồ...
Trở lại ứng dụng trong nông nghiệp, ông Tú cho biết cụ
thể các ruộng lúa “bón bằng mắt” đã được thử nghiệm ở các địa phương Đan
Thầm, Mỹ Hưng, Duyên Thái, Song Phượng, tỉnh Hà Tây; Châu Phong, Quế
Võ, tỉnh Bắc Ninh; Mê Linh, tỉnh Vĩnh Phúc... Song song với các thửa
ruộng trồng lúa bằng nhân điện, nhóm nghiên cứu cũng thuê luôn đất ruộng
ở sát bên và trồng theo phương pháp truyền thống để so sánh. Kết quả là
lúa “bón bằng mắt” vẫn lên xanh tốt như lúa trồng bón phân, xịt thuốc,
năng suất đạt 5-6 tấn/ha. Nhưng cái hơn rõ ràng là lúa “năng lượng sinh
học” cho ra thóc sạch, gạo sạch, lâu thiu, còn độ thơm dẻo thì như bình
thường.
Trong quá trình trồng, người tò mò, chờ đợi kết quả
nhiều, người phản bác cũng không ít. Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu vẫn kiên
trì công việc “lạ đời” của mình. Ngay từ đầu, họ đã mời các nhà khoa
học nông nghiệp đến tham quan, kiểm tra tại ruộng. Sau thu hoạch, hạt
gạo cũng được gửi đến Viện Công nghệ sau thu hoạch, Viện Cơ điện để phân
tích cho kết quả tốt. Đặc biệt, Viện Thổ nhưỡng tham gia nghiên cứu
cũng cho thấy đất trồng lúa “năng lượng sinh học” vẫn đảm bảo độ phì
nhiêu như đất trồng lúa thường sau hai vụ “trồng chay” và thu hoạch.
Trả lời câu hỏi của chúng tôi là đến nay có thể khẳng
định kết quả đề tài như thế nào, GS-TSKH Tú cho biết một hội đồng khoa
học sẽ nghiệm thu trong tháng 1-2005. Riêng ông khẳng định đã đi đúng
đường và gặt hái kết quả tốt. “Đó là tiền túi, công sức của cả một tập
thể. Ban đầu chỉ thử nghiệm trên 2m2, sau đó tăng 200m2, 900m2, rồi lên
đến 20.000m2 sau bốn vụ...”.
Tâm sự với chúng tôi, ông Tú rất hi vọng vào kết quả
cuối cùng được thừa nhận, khi ấy sẽ góp phần phát triển bền vững nền
nông nghiệp quốc gia. “Phương pháp đơn giản. Vấn đề lớn nhất là con
người thực hiện, và chúng tôi đang đào tạo những con người này. Nếu
thành công, chắc chắn chúng tôi không chỉ áp dụng trên cây lúa”.
Tìm hài cốt liệt sĩ từ xa
Chuyện những người có khả năng ngoại cảm tìm kiếm, xác
minh hài cốt thật sự đã rộ lên suốt hai thập niên qua ở VN với nhiều tên
tuổi khắp Bắc - Trung - Nam. Kéo theo đó là hàng loạt người tin, hàng
loạt cuộc tìm kiếm có kết quả cũng như... hàng loạt ý kiến phản bác.
Ngay từ khi ra đời năm 1996, các nhà khoa học của Trung tâm Nghiên cứu
tiềm năng con người đã xác định đây là một nhiệm vụ trọng tâm mà họ phải
lý giải trên cơ sở khoa học và các chứng minh thực nghiệm.
|
Giáo sư Đào Đức Vọng |
Nó thuộc bộ môn
nghiên cứu cận tâm lý do tiến sĩ - thiếu tướng Nguyễn Chu Phác làm chủ
nhiệm. Năm nay đã gần 80 tuổi nhưng ông vẫn cùng các cộng sự Dương Mạnh
Hùng, Phan Thị Bích Hằng, Lê Khắc Bảy, Thẩm Thúy Hoàn... lặn lội khắp
đất nước để thực nghiệm và tìm hiểu sự thật trong một loạt đề tài TK05,
TK06, TK07...
Trong nhóm họ, Dương Mạnh Hùng là lương y ở Hà Nội. Năm
20 tuổi, anh chết sau một trận sốt cao và đã được tẩm liệm (gia đình
anh còn lưu giữ các bức ảnh này). Ông bác ở quê ra trễ nên lật tờ giấy
bản trên mặt cháu để được nhìn lần cuối cùng. Bỗng thấy tờ giấy lay
động, ông gọi người nhà nhanh chóng đưa vào Bệnh viện Việt - Đức cấp
cứu.
Sau lần thoát chết ấy, anh Hùng tiếp tục học nghề thuốc
và đi chữa bệnh. Một lần, trong lúc bắt mạch người bệnh, trong đầu anh
tự nhiên như hiện lên cả một đoạn phim về gia đình bệnh nhân cả người
còn sống lẫn người đã mất. Trong đầu thấy gì, miệng anh cứ thốt lên như
thế, người bệnh ngạc nhiên đến hốt hoảng, còn anh cũng thấy sợ chính
mình. Sau đó anh liên tục phát xuất khả năng này mỗi khi bắt mạch thái
tố cho bệnh nhân... Riêng Thẩm Thúy Hoàn mới sinh năm 1977 nhưng cũng có
khả năng nhìn thấy những điều người khác không thể thấy được như anh
Hùng ngay từ năm cô mới... 11 tuổi.
Trong quá trình đi tìm kiếm hài cốt, họ thường phối hợp
với nhau, thậm chí mời thêm cả các cộng tác viên như nhà ngoại cảm
Nguyễn Văn Liên, Nguyễn Văn Nhã cùng tham gia từ xa để kiểm chứng mức độ
chính xác. Đây cũng là điểm khác biệt với những người đi tìm hài cốt
riêng lẻ để có thể đối chiếu, so sánh, tổng kết các kết quả khoa học. Có
đề tài họ đi tìm người đã mất theo nguyện vọng của người còn sống.
Nhưng có đề tài họ “thấy và nghe được” người chết vô danh để tìm kiếm
thân nhân còn sống.
Ở nghĩa trang Mường Thanh, nhóm nghiên cứu (gồm tướng
Nguyễn Chu Phác, Hàn Thụy Vũ, nhà ngoại cảm Dương Mạnh Hùng, Nguyễn Khắc
Bảy) sau khi đọc điếu văn và làm lễ tạ ơn các liệt sĩ, đã chia thành
hai tốp xuống các ngôi mộ vô danh. Ở một ngôi mộ, anh Hùng bỗng “thấy và
nghe” một người nói: “Tôi là liệt sĩ La Đình Hưởng, quê ở Bắc Cạn, năm
1952 hi sinh ở đường 6, trận Pheo, Hòa Bình. Tôi có bạn thân tên Nguyễn
Nguyên Huân, học viên khóa 4, Trường lục quân Trần Quốc Tuấn, hiện vẫn
còn sống ở số nhà 66 Triệu Việt Vương...”.
Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người được thành lập
theo giấy phép số 572 ngày 9-3-1996 của Bộ Khoa học - công nghệ &
môi trường. Các bộ môn nghiên cứu chính của trung tâm là cận tâm lý do
tiến sĩ - thiếu tướng Nguyễn Chu Phác làm chủ nhiệm; năng lượng sinh học
do GS-TSKH Lê Xuân Tú làm chủ nhiệm; dự báo và thông tin tư liệu do nhà
nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải làm chủ nhiệm; cảm xạ học do lương y
Nguyễn Hồng Quang làm chủ nhiệm...
|
Sau đó,
anh Hùng về Hà Nội xác minh và gặp đúng ông Huân xác nhận có bạn là liệt
sĩ La Đình Hưởng. Ngoài ra, anh Hùng còn “thấy và nghe” được một liệt
sĩ khác tự xưng tên là Trần Văn Chính, nhắn lời hỏi thăm đồng đội Trần
Thọ Vệ hiện còn sống ở thôn Phú Điền, xã Phú Hộ, huyện Phong Châu, tỉnh
Phú Thọ. Sau này khi nghe anh Hùng chuyển lời hỏi thăm, ông Vệ đã khóc
và cho biết liệt sĩ Chính cùng quê với ông. Cả hai là dân công hỏa
tuyến...
Trao đổi với chúng tôi, GS-TS Đào Vọng Đức cho biết các
nhà ngoại cảm thành viên hoặc cộng tác viên của trung tâm có nhiều đặc
điểm khác nhau. Người thì “thấy” khi bắt mạch cho người bệnh. Người thì
“thấy” khi đến tận nơi, thậm chí nhiều người còn “thấy” ở cách xa khi có
người nhà thật tâm nhờ tìm kiếm. Khả năng này lúc mạnh, lúc yếu, thậm
chí có lúc “mất sóng” hoàn toàn, nhưng mỗi người trong họ đều đã tìm
kiếm thành công ít nhất hàng trăm trường hợp. Trong đó có nhiều liệt sĩ
vô danh tập trung ở các nghĩa trang liệt sĩ lớn như Mai Dịch, Đông Kim
Ngưu (Hà Nội), Kim Tân (Thanh Hóa), Phú Long (Ninh Bình)...
Tuy nhiên, những trường hợp được đưa vào đề tài nghiên
cứu đều phải qua kiểm chứng, xác minh, phản biện rất kỹ, bởi nội dung
chính của đề tài là “nghiên cứu độ tin cậy về khả năng tìm mộ của các
nhà ngoại cảm”. Ngoài việc đã tìm kiếm được hơn 1.000 hài cốt liệt sĩ và
nhân dân, các nhà ngoại cảm của trung tâm còn tham gia giúp đỡ tìm kiếm
những người mất tích, chữa cai nghiện ma túy...
Vĩ Thanh
“Bởi chúng tôi đang cố gắng lý giải những vấn đề mà
khoa học hiện nay chưa có khả năng trả lời cụ thể, nên ai muốn nói đúng
cũng được, nói sai cũng được. Nhưng đến giờ chúng tôi có thể khẳng định
là hoàn toàn thanh thản với những gì mình đã làm...”.
GS-TS Đức nhẹ nhàng tâm sự với chúng tôi và cho biết
nguyên tắc hàng đầu của trung tâm là phi lợi nhuận không ai có lương từ
đây. Ông không khẳng định tất cả những gì mình và đồng nghiệp làm là
đúng hoặc tương lai sẽ hoàn toàn đúng, “nhưng những nhà khoa học chúng
tôi cảm thấy sẽ có lỗi với thế hệ sau nếu không làm...”.
Qua phóng sự này, chúng tôi chỉ muốn kể về những con
người đang “đốt đuốc lao vào đêm tối”. Họ có thể tìm được con đường đi
tới ánh sáng hay họ có thể vấp ngã, nhưng ít ra họ đã dám dũng cảm đốt
đuốc để dấn bước...
Nhà
khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải thuộc Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con
người giải thích về một số hiện tượng lạ ở người nhưng có thật tại Việt
Nam.
Gần đây, báo chí đưa
tin về những con người có khả năng kỳ lạ, như bịt mắt mà vẫn nhìn thấy
và đọc được... Là nhà khoa học, ông có tin vào những chuyện như thế
không? Liệu đó có phải là trò ảo thuật?
|
Nhà khoa học NGuyễn Phúc Giác Hải. (Ảnh: N.Huyền) |
- Nguyễn Phúc Giác Hải:
Những người có khả năng kỳ lạ thì có nhiều như nhận biết ý nghĩ
của người khác, định vị địa điểm khác để tìm những người mất tích, xác
định vật bị thất lạc hay tìm mộ từ xa.
Những trường hợp này
Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người đã giới thiệu rất nhiều. Thế
nhưng, gần đây có hiện tượng một người phụ nữ là chị Hoàng Thị Thiêm, 40
tuổi ở Lương Sơn, Hòa Bình.
Chị Thiêm có khả năng bịt mắt mà vẫn đọc được.
Tuy nhiên, người được
thực nghiệm luôn đòi hỏi không được bịt ở giữa trán, hai nhân trung và
một chút xuống khoang mũi giữa hai khóe mắt.
Vì vậy, chúng tôi đã bịt khăn trễ xuống một chút ở trán và chị phải đọc ngang trục mắt.
Sau đó, chúng tôi còn tự
chế ra một cái kính bằng cách dùng kính đeo mắt thông thường có lót bên
trong một tấm xốp dày. Đồng thời, lót hai lần mút đen có độ khoét hở một
chút trán (ấn đường) và buộc dây thật chắt ở phía sau.
Trước khi đưa vào thực nghiệm, chúng tôi đã đưa cho những người khác để thử.
Hơn nữa, chúng tôi thử chị bằng cách đưa các tài liệu chỉ riêng tôi có và bằng các góc độ khác nhau thì chị vẫn đọc được. Chiếc
kính do chúng tôi tự chế buộc trục mắt của chị Thiêm luôn đi theo tầm
ngang, chứ không phải trên hoặc dưới để chị có thể nhìn qua khe được.
|
Chị Hoàng Thị Thiêm đang đọc báo. (Ảnh: Nguyễn Phúc Giác Hải) |
Chúng tôi đã thử nghiệm nhiều lần khả năng đọc của chị Thiêm khi được bịt mắt.
Mới đầu, chị Thiêm chỉ
"nhìn" được bằng "ấn đường", tức phần trên trán. Sau đó, để tờ giấy bên
cạnh thái dương, chị cũng nhìn được. Bịt kín cả mặt, nhưng không che
vùng trán và chỉ để hở tý mũi, chị cũng đọc được. Cũng nên lưu ý, mắt
của chị Thiêm cũng như mắt của mọi người bình thường khác, nghĩa là
không nhìn thấy trong bóng tối. Khi tắt đèn đi thì chị Thiêm không đọc
được, dù bịt mắt hay không bịt mắt!
Có thể đó là những vùng
trên đầu của chị Thiêm có chức năng tiếp nhận thông tin. Thế nhưng thông
tin ấy được truyền hình ảnh trong não như thế nào thì đó là vấn đề đặt
ra. Cần phải có nhiều nghiên cứu thêm nữa để đưa ra được cách lý giải
phù hợp về mặt khoa học.
Tuy nhiên, tôi khẳng định đây là một hiện tượng phi thường, chứ không phải là một trò ảo thuật!.
- Như trường hợp của
chị Thiêm, một số tờ báo cho là hiện tượng "lạ" nhưng cũng có báo như tờ
An Ninh thủ đô số 1870 (2705) ngày 3/11 cho biết "thực tế người phụ nữ
"ba mắt" này có dấu hiệu của một trò lừa bịp hơn là một khả năng phi
thường của con người"... Ý kiến của ông như thế nào?
- Tôi cho rằng đó là ý kiến cá nhân của họ.
Điều thứ nhất, khả năng
kỳ lạ của chị Hoàng Thị Thiêm đã được kiểm chứng qua nhiều nghiên cứu
của Liên hiệp Tin học Ứng dụng UIA, Trung tâm nghiên cứu Tiềm năng con
người trong hai năm nay.
Trong một số cuộc kiểm
chứng, còn có sự chứng kiến của nhiều người và kể cả các nhà báo. Thậm
chí, một số phóng viên báo chí đã trực tiếp làm thí nghiệm với chị
Thiêm, nhưng chị vẫn vượt qua các cuộc kiểm tra và vẫn đọc được khi bị
bịt mắt lại.
Vậy thì đó không phải là dấu hiệu lừa bịp!
Trong khi đó, có một bác
sỹ đến từ Hưng Yên đã phản đối khả năng của chị Thiêm. Ông cho rằng, chị
Thiêm làm được thì ông cũng làm được. Thế nhưng khi chúng tôi yêu cầu
được thử nghiệm với ông thì ông đã từ chối. Nếu ông có khả năng thực sự
như vậy thì đó là một điều may mắn cho chúng tôi vì đã phát hiện thêm
một người nữa có khả năng kỳ lạ!
|
Đeo kính có lớp xốp dày và hai miếng mút màu đen lót bên trong nhưng vẫn... đọc được. (Ảnh: Nguyễn Phúc Giác Hải)
|
Thứ
hai, nếu ai đó không tin, họ có thể đề nghị được thực nghiệm lại khả
năng của chị Thiêm nhưng không cần lời đề nghị này, chúng tôi cũng vẫn
tiếp tục khảo sát hiện tượng kỳ lạ này.
Thứ ba, nhiều phóng viên đã thử bằng những cách khác nhau như dùng tay bịt hai mắt chị vẫn đọc được...
- Thế nhưng, khoa học lý giải như thế nào về những hiện tượng kỳ lạ đó?
- Đối với khả năng đặc
biệt của chị Thiêm có thể đọc được bằng ấn đường, để bên cạnh thái
dương. Tức là chị có cảm giác đó là những vùng có thể tiếp nhận thông
tin. Nhưng những thông tin đó được truyền hình ảnh trong não như thế
nào đó là vấn đề chúng tôi cần phải tiếp tục có thêm nhiều nghiên cứu
nữa để đưa ra những giả thuyết thích hợp.
Nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải sinh năm 1934 tại
Hải Phòng. Năm 1957, ông theo bố mẹ lên Hà Nội học tập và công tác. Năm
1954, sinh viên Khoa sinh Trường Đại học Khoa học Tự nhiên (Đại học Quốc
Gia Hà Nội) sau đó chuyển sang Khoa sinh Trường Đại học Sư Phạm I Hà
Nội. Từ 1956-1958: Giáo viên Trường Sư phạm Trung cấp Trung Ương. Từ
1958-1964: Giáo viên Trường Bổ túc Văn hóa Công nông Trung Ương.
1964-1999: Nghiên cứu viên chính Viện Khoa học Việt Nam (nay là Viện
Khoa học và Công nghệ Việt Nam). Sau 1999: Nghỉ hưu.
Nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải đã từng đảm nhiệm
chức vụ Tổng thư ký đầu tiên Hội Di truyền học Việt Nam; Ủy viên BCH TW
Hội các ngành Sinh học Việt Nam; Ủy viên BCH Hội Thiên văn Vũ trụ - Hội
Vật lý Việt Nam; Hội viên phong tặng "Hội Thiên văn Quốc tế Thái Bình
Dương" . Ông cũng là tác giả công trình nghiên cứu "Nguồn gốc tên nước
Việt Nam" và các quyển sách như "Những kỳ lạ trong thế giới sinh vật"
NXB giáo dục 1964; "Từ nguyên tử đến con người" (NXB Từ điển Bác
khoa- 2006) và quyển "Lý thuyết mã số vũ trụ" sắp xuất bản.
|
Khả năng bịt mắt đọc sách
của chị Thiêm không những đặc biệt mà còn gọi là phi thường. Sở dĩ như
vậy là do hiện nay, trên thế giới, chưa phát hiện trường hợp tương tự.
Chúng ta không nên bỏ qua, không nghiên cứu hiện tượng này!
Thử giải thích về mặt khoa học. Chúng ta có hai cây đàn dựng đứng cạnh nhau.Khi
đánh dây son ở một cây đàn và bịt dây đàn lại thì cây đàn bên cạnh cũng
rung lên nốt "son". Người ta gọi đó là hiện tượng "cộng hưởng".
Tôi đã từng được biết những hiện tượng kỳ lạ như trường hợp một cặp song sinh.
Người anh là Đ.T.Q, hiện
đang là Trưởng phòng biên tập của một tờ báo báo ở Hà Nội. Còn người em
là Đ.T.M, hiện đang là bác sỹ thú y. Anh có nhọt trên đầu em cũng có
nhọt trên đầu. Anh đí đánh nhau người ngoài đường bị đau tay thì tay của
em ở nhà cũng bị đau!
Tôi cho rằng đây là hiện tượng cộng hưởng như đã nêu trên.
Chúng ta thử nêu giả
thuyết, giữa con người có cùng tần số bước sóng suy nghĩ thì họ có thể
đưa ý nghĩ của họ sang cho người kia nhận.
Đối với người có khả năng
ngoại cảm, họ có thể điều khiển tần số trong não của họ như một máy
nhận - phát sóng của họ để bắt vào sóng của người kia.
Đó là cách giải thích và là giả thuyết để nghiên cứu.
- Ở Việt Nam, những
người có khả năng kỳ lạ có nhiều không? Các nhà khoa học có khảo sát và
nghiên cứu đến nơi, đến chốn tất cả những trường hợp đó không?
- Đã gọi là khả năng kỳ lạ thì không có nhiều. Mỗi một khả năng khác nhau, chúng tôi có cách khảo sát khác nhau.
Trường hợp người đọc được
ý nghĩ của người khác, chúng tôi đã thực nghiệm bằng cách viết ý nghĩ
của mình ra giấy ở một phòng khác và gấp lại. Chỉ có chúng tôi biết nội
dung đã ghi trong tờ giấy nhưng người này vẫn đọc ra được những chữ
đó. Rõ ràng, họ đã đọc được những ý nghĩ mà chúng tôi gửi vào trong tờ
giấy đó.
Cũng có một số người có
khả năng "lạ" như khi họ đến một ngôi nhà, họ có thể cảm thấy trường khí
của ngôi nhà này hợp hay không hợp với chủ nhân của ngôi nhà. Người ta
gọi những người này là "cảm xạ phong thủy". Rồi có người có khả năng
phát ra năng lượng để điều chỉnh rối loạn sinh học của người khác (người
dùng năng lượng để chữa bệnh). Cũng có người có khả năng nhận biết suy
nghĩ người khác, gọi là người có thần giao cách cảm. Lại cũng có người
có khả năng điều khiển ý nghĩ của người khác gọi là tâm lý điều khiển.
Bây giờ tôi quay lại vấn đề nghiên cứu hiện tượng lạ... chúng ta không thể đòi hỏi một lúc mà xuyên suốt các công việc.
Chúng tôi mới chỉ đi những bước đầu tiên. Việc
nghiên cứu các hiện tượng "lạ" này thường gặp khó khăn do nhận thức của
mọi người, vì thế, phải dũng cảm chịu những búa rìu dư luận... Có
trường hợp cấp trên đã "mở", đã cho phép nghiên cứu nhưng do người ta
không truyền đạt cho cấp dưới tạo điều kiện nghiên cứu nên một số trường
hợp nhà nghiên cứu đành phải bỏ dỡ...
|
Bịt mắt bằng khẩu trang dày nhưng vẫn có thể nhìn thấy để đọc (Ảnh: N.P.G.Hải)
|
Điển hình, có một trường hợp "đầu thai" ở Thanh Hóa. Một đứa bé đẻ ra nói rằng trước đây là con của
một gia đình ở cách nơi nó sinh ra mấy chục cây số. Trung tâm tiềm năng
lập tức cử người đến nghiên cứu. Thế nhưng khi đến nơi, địa phương đã
không cho tiếp xúc.
Hay như trường hợp ở
huyện Hạ Hòa, tỉnh Phú Thọ, xảy ra hiện tượng một nữ sinh bị ngất thì
hàng chục nữ sinh bị ngất theo gây rối loạn tập thể.
Tôi giải thích đó là sự
cộng hưởng. Trong khi đó, ngành y tế giải thích là rối loạn của tuổi dậy
thì. Nếu giải thích như thế, rối loạn chỉ có thể xảy ra ở một người chứ
tại sao lại xảy ra hiện tượng ngất dây chuyền, hàng loạt như thế? Đây
là cách nhìn của nhà khoa học nghiên cứu ngoại cảm, nhưng một vài người
trong ngành y tế bó hẹp và giải thích, công chúng không nghe.
- Theo chúng tôi được
biết ở nước ngoài khi nghiên cứu những khả năng kỳ lạ của con người họ
được trang bị phòng cách ly, hệ thống đo điện não hiện đại... Vậy ở Việt
Nam, có đủ điều kiện nghiên cứu những người có khả năng kỳ lạ chưa?
- Ở nước ngoài, họ có
phòng nghiên cứu và đầy đủ thiết bị nghiên cứu. Còn ở Việt Nam có rất
nhiều hạn chế do tổ chức nghiên cứu chưa chính quy. Trang thiết bị
nghiên cứu của chúng tôi chỉ có máy ghi âm, máy ảnh, máy ghi hình.
Ngoài ra, trong một vài
trường hợp có thể sử dụng thêm điện kế, người đặc biệt thì đưa đi đo
điện não, một số trường hợp phân tích biến chuyển về tác động của năng
lượng sinh học đối với các hoạt động cơ thể thì chúng tôi đưa đi phân
tích chỉ số sinh hóa có gì biến đổi không.... Và kết quả xét nghiệm cho
thấy, khi thực hiện các hiện tượng "lạ", năng lượng sinh học ở những
người này có biến đổi.
Trung tâm Nghiên cứu Tiềm Năng con người - Được
thành lập tháng 11/1996, Giám đốc Trung tâm là GS.TS Đào Vọng Đức.
Nhiệm vụ: - Điều tra, phát hiện những con người Việt Nam có khả năng kỳ
lạ. Xác minh đưa vào thừ tiễn. - Xây dựng những giả thuyết lý luận để
giải thích các hiện tượng kỳ lạ mà Khoa học chưa giải thích được. - Kinh
phí hoạt động của Trung tâm được trích từ kinh phí hoạt động khoa học
của Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam. - Những đề tài đặc
biệt được Chính phủ cấp kinh phí riêng thông qua Bộ Khoa học và Công
nghệ và Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam. Năm 2006, Trung
tâm được Nhà nước cấp kinh phí 400 triệu đồng.
|
Hơn nữa, Trung tâm thiếu cơ sở để đưa những người có
khả năng kỳ lạ về Trung tâm để thực nghiệm. Ví dụ như người có khả năng
chữa bệnh không dùng thuốc muốn theo dõi họ phải có những hội trường lớn
để bệnh nhân đến chữa bệnh và theo dõi...
Ngoài ra, có sự hạn hẹp về kinh phí nghiên cứu và sự nhận thức của xã hội về các hiện tượng người có khả năng kỳ lạ.
- Cho đến nay Việt nam có ghi chép và thống kê những người có khả năng kỳ lạ này không? Số lượng khoảng bao nhiêu?
- Có vì đây là nhiệm vụ chính của Trung tâm Nghiên
cứu tiềm năng con người điều tra và phát hiện những con người Việt Nam
có khả năng kỳ lạ.
Trong 10 năm hoạt động, Trung tâm đã phát hiện
được khoảng 20 người có khả năng kỳ lạ thực sự. Còn lại, chỉ là hoang
tưởng vì không đạt tiêu chuẩn.
- Thế nhưng, những nghiên cứu nói trên chỉ dừng
lại ở góc độ nghiên cứu khoa học thôi sao... Liệu chúng có khả năng ứng
dụng được gì trong thực tế cuộc sống không?
- Chúng tôi vừa có nghiên cứu vừa đưa vào ứng dụng...
Ví
dụ người có khả năng dùng năng lượng để chữa bệnh thì chúng tôi khai
thác chắc chắn để xác nhận khả năng của họ. Tuy nhiên, việc đưa vào thực
tiễn chữa bệnh thì nhiều khi lại vướng thủ tục hành nghề. Do vậy, những
người này cũng không phát huy được khả năng của họ. Hơn nữa, có khi họ
còn bị làm phiền, rắc rối và lây sang cả những người xung quanh.
Riêng vấn đề "tìm mộ bằng ngoại cảm" lúc đầu có nhiều
ý kiến khác nhau. Nhưng trước những bằng chứng hết sức thuyết phục và
nhất là do yêu cầu bức xúc của gia đình thân nhân liệt sỹ như vậy vấn đề
này cần được thực hiện để phát huy.
Còn việc một số nhà ngoại cảm có khả năng định vị
sinh học, tìm người mất tích và giúp các cơ quan điều tra tìm hung thủ
thì đã có thật trong thực tế. Tuy nhiên, việc này vẫn còn được các cơ
quan chức năng giữ kín!
Trờ lại vấn đề người có hiện tượng "lạ" như bịt mắt
mà vẫn đọc được, chẳng hạn, trên thế giới hiện nay chưa có ai bịt mắt
mà đọc sách được. Nhân đây, tôi đề nghị các cơ quan khoa học tiếp tục
nghiên cứu và có thể mời một số nhà khoa học trên thế giới cùng tham gia
kiểm chứng, khảo nghiệm.
- Xin cảm ơn ông!