Kỳ tài đất Tiên Lãng và cuộc chinh phục lời nguyền của biển
Báo đối ngoại Vietnam Economic News (VEN) (Bộ Công Thương) ngay từ năm 2008, báo đã có loạt bài phóng sự “Cống Rộc - Thách thức không đến từ biển”. Trên cơ sở đơn thư khiếu nại khẩn thiết của người dân, Tòa soạn đã cử phóng viên về “ba chung” tại Cống Rộc và nghiêm túc nghiên cứu hồ sơ, thực hiện chặt chẽ các quy trình trước khi cho đăng trên ấn phẩm Kinh tế Việt Nam, sau đó đăng lại trên trang điện tử http://www.ven.vn - thuộc Báo Đối ngoại Vietnam Economic News.
|
kichbu said
“Cống Rộc - Thách thức không đến từ biển” VỀ VINH QUANG NGÀY CẬN TẾT…
VỀ VINH QUANG NGÀY CẬN TẾT…
(Tác giả gửi riêng cho Biển Nhớ) Vượt qua quãng đường chừng 40 km từ nội thành Hải Phòng, chúng tôi ghé vào một quán ăn sáng cổng chợ Vàm Láng (thuộc xã Hùng Thắng, huyện Tiên Lãng) dự định nạp thêm chút “năng lượng” chuẩn bị cho buổi làm việc tại xã Vinh Quang, nơi còn cách 5 km nữa. Trong quán, dăm cụ ông đang quây quần bên chiếc bàn trà. Chuyền nhau chiếc điếu cày, các cụ sôi nổi thảo luận về bài phỏng vấn cụ Đại tướng Lê Đức Anh, cụ trung tướng Nguyễn Quốc Thước mới công bố trên báo. Chúng tôi lân la làm quen. Rít một mồi thuốc lào, ông Phạm Đình Soạn, 65 tuổi, cựu chiến binh ở thôn Thái Hòa khẳng khái: “Các nhà báo cứ thoải mái chụp ảnh, ghi âm ý kiến chúng tôi, rằng người dân Tiên Lãng bức xúc lắm. Chúng tôi không am hiểu cặn kẽ về pháp luật. Chỉ biết rằng anh Vươn là người có công khai hoang, lấn biển thì không có lý gì nay lại bị tịch thu trắng. Quân đội là để chống giặc ngoại xâm chứ không thể để làm lực lượng chống lại người nông dân chân lấm tay bùn. Chúng tôi là nông dân nhưng nhiều nhà cũng có máy tính nối mạng nên đừng ai hy vọng có thể bịt miệng, che mắt dân.” Cựu chiến binh Phạm Đình Soạn Tại khu bãi bồi ven biển xã Vinh Quang, nơi chúng tôi định tiếp cận đầu tiên là khu phía Nam Cống Rộc, địa điểm diễn ra vụ nổ súng sáng 05/1. Từ triền đê quốc gia rẽ xuống chừng hơn 200 m, chúng tôi bị ngăn lại bởi một số người mặc thường phục đi ra từ căn nhà cấp 4, vốn là trụ sở của Tổng đội thanh niên xung phong trước đây. Ghé vào căn nhà, trên 5- 6 tấm nệm được trải trên nền xi măng có 6 thanh niên. Họ cho biết, trong số này có 2 công an xã và 4 người được UBND xã Vinh Quang thuê từ 05/1 để “giữ an ninh” 24/24, không cho những người lạ vào khu đầm anh Vươn. Chúng tôi hỏi, vậy những ai được phép vào? Người thì trả lời “phải có giấy của chủ tịch huyện”, người khác bảo “giấy của chủ tịch xã”. Một vị là công an xã chốt lại: “Chúng tôi phải gọi điện báo cáo để chủ tịch xã quyết định.” Ngày 17/1, trả lời báo chí, ông Đỗ Trung Thoại – PCT UBND TP Hải Phòng khẳng định rằng “nhân dân bức xúc đã phá sập ngôi nhà của anh Vươn, anh Quý”. Điều khẳng định đó thật hài hước vì suốt từ 05/1 đến nay không có “người lạ” nào được đi qua chốt chặn này chứ đừng nói tới máy xúc, máy ủi! Trụ sở cũ củaTổng đội TNXP- nơi công an xã đóng chốt Một góc khu đầm của Đoàn Văn Vươn Kế bên khu đầm của ông Vươn là khu đầm của ông Nguyễn Văn Phao, 54 tuổi, người gốc thôn Kỳ, xã Vinh Quang. Ông là bộ đội phục viên. Thấy anh Vươn ra chiến đấu với biển, năm 1994, ông cũng quyết định dựng lều ngoài bờ đê để “đẩy lùi con sóng”. “Lúc đó cũng sợ lắm chứ. Ngoài đê nước biển mênh mông. Nhưng thấy chú Vươn quyết tâm, mình cũng vững lòng. Chú ấy là kỹ sư nông nghiệp, có nhiều bè bạn là chuyên gia ở Sở Thủy sản. Họ đã cụm đầu lập ra một Đề án khoa học, quyết tâm nắn dòng chảy ở cửa sông Văn Úc nhằm chống xói lở cho đê biển Vinh Quang.” Ông Nguyễn Văn Phao Ông Lương Văn Trong, 55 tuổi, người xã Đông Hưng, Phó CT Liên chi hội Nuôi trồng thủy sản Tiên Lãng thuộc Hội Nghề cá TP Hải Phòng nhớ lại: “Cũng như chú Vươn, cả 5 bố con tôi đánh vật với biển 20 năm nay. Những năm đầu, nhiều lần đã đắp bờ vùng khá cao nhưng chỉ qua 1 đêm, sáng mai thủy triều đã giật vỡ. Nhiều lúc cũng đã nản, nghĩ bụng phải trả đất về với hoang hóa như nó vốn có. Theo cách của chú Vươn, tôi mang những cây đước, cây bần, cây trang trồng thành các hàng chắn sóng. Ổn định được các bờ gần thì lại tiến đến bờ xa. Cứ vậy, hàng chục năm mới có được khu đầm vùng thế này…” Được chính quyền và dân địa phương coi như người tiên phong mở đất, ông Trong từng là cá nhân tiêu biểu được bầu đi gặp mặt Thủ tướng và đến năm 2002 ông vinh dự nhận bằng khen của Thủ tướng Phan Văn Khải. Ông Lương Văn Trong Khoát tay chỉ ra hướng biển, ông Nguyễn Văn Phao tự hào, nói: “Trước khi có các dự án của chúng tôi thì sóng biển ì oạp ngày đêm vỗ vào đê biển quốc gia. Nhưng nay, như các anh chứng kiến, biển đã lùi ra rất xa. Các đầm nuôi thủy sản ổn định của chúng tôi đã tiến ra biển được trên 5km tính từ đê quốc gia. Khoảng 5km tiếp theo là khu đầm chưa được ổn định lắm.” Ông Vũ Văn Luân, 50 tuổi, người dân thôn Chử Khê, xã Hùng Thắng, thư ký Liên chi hội Nuôi trồng thủy sản Tiên Lãng cho biết: “Đa số anh em trong Liên chi hội, kể cả anh Vươn, là những người lính từ quân đội trở về. Chỉ có lòng kiên trì của người lính Cụ Hồ mới giúp chúng tôi vượt qua được sóng dữ của biển cả. Đọc những ý kiến tâm huyết của Đại tướng Lê Đức Anh, của Trung tướng Nguyễn Quốc Thước, chúng tôi thấy nhẹ lòng đi rất nhiều. Có lẽ bởi những vị tướng lĩnh - những vị thủ trưởng cũ của chúng tôi thấu hiểu đến tâm can những người lính trên mặt trận kinh tế như chúng tôi hôm nay.” Chúng tôi tạt vào một căn nhà ở thôn Kỳ, xã Vinh Quang. Khi hỏi về chuyện anh Vươn, bà Vũ Thị Tuyết, 65 tuổi, hội phó hội người cao tuổi thôn xuýt xoa: “Tiếc quá, bà Mai Thị Hoa, bí thư chi bộ thôn ở ngay gần đây nhưng bà ấy vừa đi vắng. Nếu không, tôi dẫn các chú sang hỏi bà ấy cho khách quan. Từ hôm xảy ra vụ nổ súng đáng tiếc, các đảng viên chi bộ tôi thường trao đổi với nhau. Bà bí thư và hầu hết đảng viên trong chi bộ cùng nhân dân thôn Kỳ đều không đồng tình với việc cưỡng chế thu hồi đầm chú Vươn.” Theo lời bà kể, hình ảnh xưa của thôn Kỳ, thôn cuối cùng của đất liền dần dần hiện ra. “Trước đây cực lắm các chú ạ. Nhà nào cũng phải có thuyền, có bè tre. Khi nghe đài báo báo là phải sơ tán hết người già, trẻ con vào sâu trong làng. Lực lượng thanh niên thì ra túc trực trên đê, sẵn sàng ứng phó. Chục năm trở lại đây, nhờ có chú Vươn và các chủ đầm, biển đã lùi xa cả chục cây số. Khu vùng đầm của chú Vươn và anh em không chỉ che chở cho thôn Kỳ mà cho cả thôn Kim, thôn Chùa, thôn Vam, thôn Thái Ninh và cả xã Vinh Quang. Vinh Quang đổi mới hôm nay là có công rất lớn của chú Vươn. Do vậy, một vị cao niên ở Vinh Quang đã từng đề nghị dựng tượng chú Vươn.” Bà Vũ Thị Tuyết Quả thực, Vinh Quang hôm nay đang đổi mới mạnh mẽ. Con đường 14 km từ trung tâm huyện, đoạn chạy qua trước cửa UBND xã ra đến tận đê biển quốc gia ở vị trí Cống Rộc vừa được nâng cấp, trải nhựa, rộng thênh thang. Bên đường, các cửa hàng đang mọc lên mang dáng dấp sầm uất của 1 thị trấn, thị tứ. Đường ra Cống Rộc hôm nay Đê quốc gia tại Cống Rộc Người miền biển Vinh Quang hôm nay không còn phải lo chạy bão. Nỗi lo về cái ăn, cái mặc dường như đã bị đẩy lùi. Thay vào đó là các nhu cầu về giải trí, văn hóa. Và, một trong số đó là thú thưởng thức về hoa. Thật bất ngờ, ở phía cuối cùng của con đường, ngay gần Cống Rộc là một cửa hiệu bán hoa tươi. Cô thôn nữ vùng biển xinh đẹp Phạm Thị Hiền bên luống hoa rực rõ trong vườn nhà mình e thẹn tâm sự: “Từ đây đến khu đầm của anh Vươn chỉ hơn vài trăm mét, qua bên kia sườn đê. Nếu không có khu đầm của anh Vươn thì gia đình em cũng không thể yên ổn ở đây chứ nói gì đến hoa…” Chị Phạm Thị Hiền bên luống hoa trong vườn nhà mình Hoa ngay bên đê biển quốc gia đang nở chuẩn bị đón Xuân về. Nhưng người mở đất giữ đê, giữ làng nay ở đâu?
PHAN ANH CƯỜNG
|